Vốn dĩ, mình chẳng biết đặt tên thế nào cho bài viết này, đang loay hoay với 2 cái tên “Hoa mọc trong đá” và “Trăng dưới chân mình”. Ngẫm lại thì thấy sến quá, không phù hợp với cái “chất” mà mình muốn gửi gắm: một chút xanh, một chút mộc, một chút bỏ đi…
Chắc tại con người mình cũng “cũ” lắm rồi, nên cái tính hay nuối tiếc, tiếc thời gian đã đành, đằng này tiếc luôn những thứ đáng lẽ phải cho nó sang “một kiếp khác”. Và cũng bởi mình mạng Mộc, nên lúc nào cũng cảm thấy thích thú với cỏ cây hoa lá. Cái tên “Thềm nhà có hoa” có vẻ hợp nhất.
Thềm nhà, nơi tương giao giữa ngôi nhà và không gian ngoài. Phải chăng, nó cần một chút nhấn nhá, để con người ta đưa mắt liếc nhìn và rồi “cảm” luôn cái không gian ấy. Cùng cái “cũ” của tôi, đi tìm chút không gian xanh nào…Ngột ngạt quá đi thôi!
Chắc tại con người mình cũng “cũ” lắm rồi, nên cái tính hay nuối tiếc, tiếc thời gian đã đành, đằng này tiếc luôn những thứ đáng lẽ phải cho nó sang “một kiếp khác”. Và cũng bởi mình mạng Mộc, nên lúc nào cũng cảm thấy thích thú với cỏ cây hoa lá. Cái tên “Thềm nhà có hoa” có vẻ hợp nhất.
Thềm nhà, nơi tương giao giữa ngôi nhà và không gian ngoài. Phải chăng, nó cần một chút nhấn nhá, để con người ta đưa mắt liếc nhìn và rồi “cảm” luôn cái không gian ấy. Cùng cái “cũ” của tôi, đi tìm chút không gian xanh nào…Ngột ngạt quá đi thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét